Thật sự thì tôi mua cuốn này vì thấy mọi người review tích cực + cái tên nghe rất… relatable. “Hậu tuổi thơ” – cái giai đoạn mà ai cũng biết nhưng không biết gọi tên sao cho đúng. Nghĩ bụng chắc lại là mấy cuốn sách tâm lý học khô khan, nhưng hóa ra khác hẳn.
Tác giả viết về cái gì?
Đặng Hoàng Giang – tên nghe xa lạ với tôi lúc đầu. Anh này không phải bác sĩ tâm lý hay gì, mà là một thằng… bình thường viết về những thằng bình thường khác. Có lẽ vì thế mà đọc thấy gần gũi.
Cuốn sách nói về mấy đứa trong độ tuổi 18-30, không còn nhỏ con nhưng chưa thật sự “trưởng thành”. Kiểu như vẫn sống với bố mẹ, chưa ổn định công việc, chưa biết mình muốn gì trong đời. Đọc xong thấy… damn, sao mà đúng vậy.
Những câu chuyện thực tế đến đau lòng
Cái hay nhất là tác giả không viết kiểu giảng giải mà kể câu chuyện. Có câu chuyện về thằng bạn phải về quê chăm bố mẹ thay vì theo đuổi ước mơ. Có con bé phải làm việc sớm để nuôi em nhưng trong lòng vẫn muốn đi học.
Đọc mấy câu chuyện này mà tôi thấy… chửi thề, sao mà giống mình vậy. Có đoạn nói về “áp lực phải thành công sớm” – nghe mà muốn khóc. Ai cũng expect mình 25 tuổi phải có nhà có xe, có career path rõ ràng. Thực tế thì nhiều đứa vẫn đang loay hoay không biết làm gì.
Phần tôi thích nhất là chương nói về “guilt” – cảm giác tội lỗi khi không đáp ứng được kỳ vọng. Tác giả viết rằng nhiều người cảm thấy mình “thất bại” vì chưa đạt được gì trong khi bạn bè đã có gia đình, có công việc ổn định.
Mấy cái tôi không đồng ý
Điểm yếu đầu tiên: Có vài chỗ hơi… too much. Kiểu như “thế hệ chúng ta đặc biệt khó khăn”. Uh, mọi thế hệ đều có khó khăn riêng, đừng làm như mình đặc biệt lắm.
Điểm thứ hai: Một số lời khuyên hơi chung chung. Như “hãy cho bản thân thời gian”, “đừng so sánh với người khác”. Nghe đúng nhưng… ai chả biết vậy? Vấn đề là làm sao để thực hiện được.
Điểm thứ ba: Tác giả focus nhiều vào middle class problems. Những đứa phải lo cơm áo gạo tiền từ 18 tuổi thì chắc đọc sách này thấy… xa xỉ.
Có thực sự giúp được gì không?
Tôi đọc xong thấy… nhẹ lòng hơn. Không phải vì sách cho lời giải pháp thần kỳ gì, mà vì nó giúp tôi hiểu rằng mình không phải là thằng duy nhất đang confused.
Có mấy insight hay:
- Việc “chưa biết mình muốn gì” là bình thường, đừng pressure bản thân quá
- Family expectations có khi chỉ là projection của họ, không phải con đường của mình
- So sánh với người khác trên mạng xã hội = tự hại bản thân
Nhưng thành thật mà nói, đọc xong tôi vẫn chưa “tìm được mình” gì cả. Chỉ là bớt anxious hơn thôi.
Ai nên đọc?
Cuốn này dành cho:
- Mấy đứa 20-30 tuổi đang “lạc lối”
- Ai đang stress vì pressure từ gia đình/xã hội
- Những người hay so sánh bản thân với người khác
Còn nếu bạn đã clear về direction của mình rồi thì đọc cũng… okay, nhưng không có gì đặc biệt.
“Tìm Mình Trong Thế Giới Hậu Tuổi Thơ” không phải cuốn sách đột phá gì, nhưng nó có giá trị ở chỗ validation. Đôi khi chỉ cần biết mình không phải là người duy nhất struggling là đã đủ rồi.
Tôi cho 3.5/5 sao. Cộng điểm vì viết dễ hiểu, relate được. Trừ điểm vì có vài chỗ hơi superficial và solution không nhiều.
Giá khoảng 120k thì… ổn. Đọc một lần để hiểu bản thân hơn cũng đáng. Nhưng đừng expect nó sẽ change your life hay gì. Đây chỉ là cuốn sách comfort, không phải guide book.